Make Time – Một cuốn sách quá hay về các chúng ta sử dụng thời gian.

Một cuốn sách rất đáng suy ngẫm về cách chúng ta đang sử dụng, đang lãng phí thời gian như thế nào.

Phải nói là mình rất thích cuốn này, gợi mở cho mình rất nhiều cái mới. Trong sách cũng có chỉ ra nhiều cái để giúp bạn “có nhiều thời gian hơn”. Nghe có vẻ vô lý nhưng thực tế lại có hiệu quả! Mình áp dụng một vài cách trong sách mà mình thấy hợp với bản thân mình và quả thật nó có hiệu quả thật, cảm thấy có nhiều thời gian hơn. Như trong sách có nói: “vấn đề không phải là về việc tiết kiệm thời gian, vấn đề là việc tạo ra thời gian để làm những việc xứng đáng”

Về cơ bản thì cuộc sống của chúng ta bao quanh bời những “defaults” – dịch ra là những hành động mà chúng ta “mặc định” làm, gần như vô thức. Ví dụ như cứ mặc định ngủ dậy là cầm điện thoại lướt này, hay là check mail, thông báo trên điện thoại liên tục chẳng hạn… Những cái “chế độ mặc định” đó rất có hại, vì vậy bạn nên cẩn thận với nó. Hãy nghiêm túc nhìn nhận vấn đề, nhìn nhận cách bạn đang sử dụng thời gian, các thói quen của bạn. Chắc chắn bạn sẽ nhận ra nó có nhiều vấn đề cần được cái thiện. Việc của bạn bây giờ là phải cải thiện nó, biến những cái khoảng thời gian vô bổ đó trở lên có ích!

Sách có chỉ ra công thức là cho mỗi ngày bạn hãy chọn ra một hoạt động nào đó có ích và bạn sẽ dành thời gian cho nó, tất nhiên là ngoài những lúc bạn phải làm gì đó ví dụ như đi làm chẳng hạn. Bạn có thể chọn một hành động mà cuối ngày nếu đạt được nó bạn sẽ thấy một là hài lòng, hai là nhẹ nhõm, ba là vui sướng. Cái này nó tùy thuộc vào việc bạn đang ở đâu trong cuộc sống của bạn, những vấn đề nào bạn đang đối mặt. Nếu nó khẩn cấp thì hãy làm, cuối ngày bạn sẽ thấy rất nhẹ nhõm. Còn nếu bạn không có việc nào khẩn cấp thì hãy dành thời gian cho những gì bạn luôn muốn làm mà chưa làm được chẳng hạn, cuối ngày bạn chắc chắn sẽ rất hài lòng.

Khi bạn đã chọn được việc ưu tiên làm trong ngày rồi thì bạn sẽ tập trung vào nó, bạn sẽ “kiếm” một khoảng thời gian trống trong ngày để thực hiện nó. Không cần phải quá lâu, 30p đến 1h30 gì đó tùy vào việc bạn chọn, tập trung hoàn toàn vào thực hiện nó. Lúc này bạn cần phải khiến não bạn bật “chế độ tập trung”, không điện thoại, không lướt web, không facebook. Tập trung hoàn toàn vào việc đó, bạn sẽ thấy bạn có thể làm được nhiều hơn rất nhiều so với việc bạn cứ vừa làm vừa bị mất tập trung như mọi khi, chốc lại kiểm tra tin nhắn, lát lại xem có thông báo mới nào không.

Ngoài ra sách cũng chỉ ra rất nhiều mẹo hữu ích giúp cho bạn có thể làm được nhiều việc hơn về vấn đề liên quan tới “thời gian”. Một cách mình thích là biến điện thoại của bạn thành một chiếc điện thoại không gây xao lãng! Mình áp dụng và xóa hết luôn mấy cái apps mạng xã hội. Cái này đối với mình không mới nhưng lần này mình xóa luôn cả hòm thư điện tử, cái này thì mới thật! Sau một thời gian mình có nhiều khi quên luôn là điện thoại ở đâu vì mình không có cần nó nhiều như trước, đâu có gì đâu mà lướt! Tự dưng dư ra thêm thời gian cho việc khác quan trọng hơn như lập trình website hay học kiến thức máy tính. Tuyệt vời!

Hay là ý tưởng “cố gắng nói “không”” mình thấy cũng hay. Nhiều khi chúng ta nói “có” với quá nhiều thứ, thành ra lại không đủ thời gian cho những gì xứng đáng, những gì sẽ giúp chúng ta đi xa hơn. Vậy nên trước khi bắt đầu định làm gì hãy nghĩ xa hơn, điều này sẽ đem lại gì, và sẽ lấy đi những gì. Nếu nó không đáng, hãy dũng cảm nói không với nó!

Có một đoạn trong sách mà mình thấy giật mình khi đọc, bởi vì nó quá giống cái mà mình đang trải qua. Tác giả có nói đến việc tác giả nhận ra là 2 tháng trôi qua mà tác giả không cảm nhận được thời gian (missing 2 months), mặc dù làm việc rất nhiều, hoàn thành rất nhiều todos, đó là vì trong vòng xoáy công việc, bận rộn đó, tác giả không có cho mình những “highlight” – những thứ mà sẽ đem lại điểm nhấn cho cuộc sống, đem lại niềm vui, đem lại sự thỏa mãn hay nhẹ nhõm. Vậy là 2 tháng trôi qua mà dường như không có gì đọng lại!
Mình thấy giống mình là vì mình cũng trải qua cảm giác vậy, cũng tầm hai tháng trôi qua với những công việc như thường lệ, ôm nhiều việc lại không có một kỷ luật thật tốt, không có thứ tự ưu tiên cho công việc. Thế nên là hai tháng trôi qua cũng như một chớp mắt, không thấy được sự phát triển ngoài việc tick được vào mấy cái ô nhỏ trong danh sách việc cần làm, nên làm!

Sách cũng chỉ ra một ví dụ mà mình thấy rất hay và thấm. Đó là nhiều khi chúng ta muốn đăng một cái gì đó lên mạng xã hội thôi, chúng ta nghĩ nó chỉ mất chắc 1 phút. Nhưng không, thực tế nó lấy của chúng ta nhiều thời gian hơn rất nhiều!
Để đăng được một cái dòng trạng thái ngắn, hay một bức ảnh. Bạn phải nghĩ xem đăng gì, xem filter màu nào đẹp chẳng hạn. Sau đó lại mất thời gian nghĩ về nó xem có ai tương tác chưa, rồi thậm chí phải tương tác lại, có khi lại còn dẫn đến những cuộc chuyện trò cá nhân. Rồi trong quá trình mình sử dụng app đó lại tiện tay lướt xem bảng tin. Vậy thế là lý thuyết 1 dòng trạng thái chỉ mất có vài chục giây đến một phút lại kèo dài ra cả tiếng. Khi bạn muốn vào lại “chế độ tập trung” nó cũng cần có thời gian để khởi động nữa. Vậy nên đừng để mạng xã hội trở thành kẻ cắp thời gian của bạn! Bạn không cần phải bỏ nó, nhưng hãy sử dụng nó có mục đích. Thay vì vào và lướt, lướt và lướt. Hãy chỉ sử dụng nó cho mục đích cụ thể của bạn. Ví dụ như mình vẫn có mạng xã hội trên máy tính nhưng mình chỉ vào và vào thẳng đến cái nhóm mà có những bài viết mình đang theo dõi, không lướt xem có gì mới không, rất mất thời gian.

Ví dụ một số ý tưởng trong sách mang lại hiệu quả ra sao cho bản thân mình:

Đầu tiên là về việc chọn highlight, trong tuần này highlight mỗi ngày của mình là lập trình web, kết hợp với việc không để bị xao lãng bởi mạng xã hội mình đã đi một bước tiến xa so vớ dự tính của mình. Mình đã hoàn thành 5 Projects trong 6 ngày để lấy được cái chứng chỉ khóa lập trình web online căn bản. Thấy vui cực vui luôn.

Cái nữa mình thấy tích cực đó là khả năng quản lý thời gian của mình cũng tăng. Ví dụ như trước kia mỗi khi mình mua một bộ máy tính hay laptop nào về thì mình sẽ ưu tiên dành ngay thời gian cho nó. Nhưng giờ thì khác, mình để đó, mình tập trung làm việc ưu tiên trước, sau khi xong hết rồi thì thời gian còn lại trong ngày mình mới dành cho sở thích, giải trí. Game thì bỏ luôn rồi dù muốn thử God of War quá! 

Ngoài ra mình cũng hoàn thành những mục tiêu của tuần như thể dục/ vận động mỗi ngày hay đọc 1 nửa cuốn sách bằng tiếng Anh. Cuối tuần thì mình thư thả đi thăm bác, anh chị họ cung như mấy đứa cháu nhỏ ở thành phố khác. Do đã hoàn thành hết công việc nên đi chơi rất thoải mái. Khi chơi với các cháu thì hoàn toàn no-phone. Dành thời gian cho tụi nhỏ, thấy tốt hơn nhiều. 

Tổng hợp một số mẹo mình học và áp dụng từ cuốn sách này:

-Chọn highlight (việc có điểm nhấn trong ngày) và tìm thời gian tập trung hoàn toàn để hoàn thành nó

– Hạn chế dùng mạng xã hội, mail… Nếu dùng thì hãy cho mục đích cụ thể chứ đừng cứ lướt trong vô thức.

-Mỗi sớm đều xem lại những mục tiêu dài hạn, trung hạn, ngắn hạn cũng như những việc cần phải làm gấp, những việc quan trọng…

-Cuối ngày thì viết nhật ký ngắn, có thể nói về một việc có ý nghĩa nhất, hài lòng nhất mà bạn làm trong ngày

-Luôn thể dục/ vận động mỗi ngày để cơ thể khỏe mạnh

-Việc nào mà cần ít hơn 2 phút để thực hiện thì làm ngay!. việc nào cần lâu hơn thì viết ra giấy. Luôn có một mảnh giấy và cái bút cạnh bên để ghi ra bất kỳ ý tưởng nào nảy ra trong đầu, sau đó tập trung vào làm việc đang làm, xong rồi thì quay lại ý tưởng đó. Như vậy sẽ không bị xao nhãng mà cũng không bị quên, bị xót.

Những mẹo trên mình dã áp dụng và thấy hiệu quả rõ trong công việc, thấy dường như có thêm thời gian hơn, và mỗi cuối ngày nhìn lại việc mình hoàn thành cũng thấy vui nữa.

Tóm lại đây là cuốn sách rất hay rất khuyên đọc. Các bạn tìm đọc nhé. Thân!

Link trên Amazon:

Categories: Review Sách

0 Comments

Leave a Reply

Avatar placeholder

Your email address will not be published. Required fields are marked *